Óc Eo là tên một vùng gò đất lẫn đá nổi lên trên một cánh đồng phía nam núi Ba Thê. Nền văn hóa trên vùng đất này là một nền văn hóa gắn liền với đất nước con người ở vùng đồng bằng châu thổ hạ lưu sông Mê Kông.
Năm 1944, từ các thông tin trong lịch sử và thư tịch cổ, ông Louis Malleret, một nhà khảo cổ người Pháp đã đến vùng Óc Eo (nay thuộc thị trấn Óc Eo) để khai quật dấu tích một hải cảng nay đã bị sụp trong lòng đất và đã phát hiện ra dấu vết các di chỉ khảo cổ văn hóa Óc Eo.
Những di vật, phế tích và các giá trị của nền văn hóa Óc Eo là thuộc nội hàm của một vương quốc cổ đại được các thư tịch cổ Trung Hoa ghi chép lại, đó là Vương quốc Phù Nam, đã từng tồn tại từ thế kỷ I – VII SCN.
Theo tư liệu điều tra của một số nhà khoa học trước đây thì tỉnh An Giang là địa phương có sự tập trung nhiều nhất các di tích văn hóa Óc Eo với hàng trăm di tích. Với những giá trị lịch sử văn hóa tiêu biểu đó, năm 2012, Di tích Văn hóa Óc Eo – Ba Thê được Thủ tướng Chính phủ xếp hạng là Di tích Quốc gia Đặc biệt.